Tài Mệnh Tương Đố
cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 27
Sống sa đọa lân la quán xá
Chốn phong tình họ Mã đã quen
Dê già gặp phải hồi đen
Làng quê phố chợ tìm miền nguyệt hoa
Động Hồi Xuân (donghoixuan.blogspot.com) Đời tôi là một chuỗi dài những vật lộn đấu tranh để mà tồn tại và hiện sinh. Ngày xưa văn thi sĩ cần phải khoác ba lô đi thực tế. Bây giờ chỉ ngồi tại nhà lên mạng Internet cũng có thể đi khắp hoàn cầu, nhìn thấy, nghe thấy, đọc thấy, đủ mọi cảnh ngộ hỉ nộ ố ái bi hoan của thiên hạ mà tạo ra cảm xúc sáng tác. Thật là tuyệt vời cho những ai có tâm hồn nghệ thuật
Tài Mệnh Tương Đố
cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 27
Sống sa đọa lân la quán xá
Chốn phong tình họ Mã đã quen
Dê già gặp phải hồi đen
Làng quê phố chợ tìm miền nguyệt hoa
Tài Mệnh Tương Đố
cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 22
Bốn trăm lạng ép tằm thành kén
Mã Giám Sinh vội vã đứng lên
Thẹn thùng má phấn thuyền quyên
Ăn thì ở xổi đậu nghiền thành tương
Tài Mệnh Tương Đố
cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 17
Khua róc rách thuyền quyên rũ lụa
Bến Trữ La một đóa xuân kiều
Mây bay sầm sập mưa chiều
Bâng khuâng gió thoảng mĩ miều ái ân
Tài Mệnh Tương Đố
cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 12
Đá đã biết tuổi vàng sét đánh
Lửa ái tình biết tránh làm sao
Mạch tương lai láng ứa trào
Đêm mong ngày nhớ nghẹn ngào bến sông
Tài Mệnh Tương Đố
cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 7
Kiều trằn trọc rợn rùng thổn thức
Nghiệp báo thì oan ức khổ đau
Bàng hoàng nghĩ tới mai sau
Mây trôi bèo dạt bạc màu phấn hoa
Tài Mệnh Tương Đố
cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 2
Nào ai dám so bì cao thấp
Vương Thúy Kiều đẳng cấp tài hoa
Bàn dân thiên hạ xuýt xoa
Mỹ nhân đệ nhất chẳng ngoa chút nào
Anh Là Tô Đông Pha
viết tặng văn thi sĩ Chính Nguyên
Có phải anh là Tô Đông Pha?
Đầu thai nhân thế khóc thương nhà
Liêu trai chí dị tâm linh Việt
Thổn thức năm canh giọt lệ sa
Châu Sa Phím Đàn
cảm xúc nhạc
Châu sa lã chã phím đàn
Hồn ai phảng phất chứa chan ân tình
Quên sao câu chuyện chúng mình
Bướm hoa dan díu bóng hình quện nhau
Đan Áo Tặng Anh
cảm xúc nhạc Phượng Linh
Em ngồi đan áo tặng anh
Biên khu giá lạnh tàn canh u hoài
Nỗi niềm vẫn chẳng nguôi ngoai
Mong nhanh tới kịp kẻo ai đợi chờ
Cảm Tạ Muôn Nơi
Thư chung cảm tạ muôn nơi!
Mừng ngày sinh nhật tỏ lời gần xa
Tha phương nhớ nước non nhà
Trang facebook mặn mà thủy chung
Trích: “Đêm ơi đừng rẻ rúm trăng..
Đừng đay nghiến gió..đừng chằm vằm mưa.
Giống đời méo ghét tròn ưa..
Trăng thanh gió mát cho vừa lòng nhau..
“Cung Hờn…“- “Thảm Sầu Thêm“
Cung Hờn....
Những buổi thu hè mộng giấc êm
Quỳnh hương tỏa dáng đợi bên thềm
Trăng huyền thủy mộc điù hiu bóng
Dải núi ngân hà lạnh lẽo đêm
Chuốc cạn bầu thơ tình hỷ hữu
Lòng nâng chén ngọc thỏa bao niềm
Sao giờ vết rạn tim buồn rũ
Nghĩa hận cung hờn ái tủi thêm ...
Thơ Lu Hà
Khen cho nữ sĩ Trần Hiền Châu dám mạnh dạn sửa thơ của Lu Hà. Bài thơ: "Cô Bán Hoa Đêm" là cảm xúc từ bài thơ 8 chữ “Đợi Khách “ nổi tiếng của Nguyên Sa, mà Hà mỗ làm từ năm 2012.
Thật ra bài thơ này, lão phu đã cố ý để vài ba câu song thất không vần lắm, nhưng đổi lại thì ý nghĩa vô bờ bến và cấu trúc logich văn cảnh thì xoắn xuýt quấn chặt với nhau thành một khối hoàn chỉnh không thể tách rời. Nếu như cô Châu sửa lại thì lại đọc lên rất vần chỉn chu vô cùng nhưng không hợp với phong vận và tính hợp lý của bài thơ. Lu Hà sẽ nhân dịp này bình luận luôn thơ Lu Hà và cả những câu sửa của cô Châu nhé. Những chữ trong dắu ngoặc đơn là do Trần Hiền Châu có nhã ý muốn sửa lại:
Trời em ngâm hay qúa. Anh nghe mà thấy cay cay khoé mắt bởi câu thơ mà chính tự anh tay viết ra:
“Trần gian sao lắm điêu linh
Cánh bèo trôi nổi phận mình về đâu?“
Cuôc đời này thật là vô thường, ngắn ngủi như kiếp phù du bèo bọt, một tiếng trống đưa ma là kết thúc tất cả vui buồn giận hờn nuối tiếc khổ hạnh. Hành trang ta mang theo về thế giới bên kia vẫn chỉ là hai bàn tay trắng, có chăng chỉ là những kỷ niệm thơ ca du duơng cùng với tiếng gió, sóng gào, biển động, mưa rơi, thác đổ, suối reo. Tiếng vọng của âm thanh hang đá lạnh lẽo hoang vu.
Người xưa có câu:
Quý hồ tinh bất quý hồ đa nghĩa là quý chất lượng, không quý số lượng, hoặc chất
lượng quan trọng hơn số lượng.
Câu này được sử dụng trong binh pháp của Tôn Tử: Muốn thắng trận không phải là nhờ có nhiều quân, mà phải có quân và tướng giỏi.
Tớ tự hào rằng tiếng Việt mình giàu có hình ảnh. Phong ba bão táp không bằng ngữ pháp Việt Nam.
-Hiền Châu:
“ Ước gì tôi được phóng sinh..
Làm chim sẻ nhỏ phiêu linh giữa trời..
Hồn yêu rong ruổi muôn nơi..
Dập dìu đôi cánh trao lời mến thương..
Cố thi sĩ Đinh Hùng viết bài thơ 7 chữ “ Gặp Nhau Lần Cuối“ 7 khổ 28 câu. Tôi cảm dịch sang thể thơ song thất lục bát có rút ngắn lại còn 6 khổ 24 câu. Thời thi sĩ Đinh Hùng là thời kỳ thơ mới phát triển, các vị thi sĩ nhà ta có xu hướng biến đổi thơ đường luật thất ngôn bát cú hay tứ tuyệt thành thể thơ 7 chữ trường thiên không cần đối câu đối chữ nữa để tả tình. Có sự lạ xuất hiện thêm thơ 8 chữ nhưng song thất lục bát thì lại viết rất ít là một điều đáng tiếc. Thơ song thất lục bát rất hợp với lối ngâm thơ tao đàn. Có lẽ song thất lục bát làm ra là để ngâm nga. Thật là tôi có duyên may mới gặp cô Trần Thu Hà trên cõi đời này, cô ta lại có sở trường về ngâm thơ, riêng thơ song thất lục bát rất hợp với âm điệu Huế. Nghe sao mà réo rắt thanh cao thế, chả khác chi nơi cung đình vua chúa phong lưu đài các ngày xưa vậy.
Thâm Tâm viết bài thơ “Dang Dở “gồm 11 khổ tức 44 câu thể thơ 8 chữ. Còn tôi từ cái hồn thơ của Thâm Thâm chuyển dịch sang tâm hồn tôi thành bài thơ song thất lục bát cũng 11 khổ tức 44 câu. Nhưng tâm trạng khí khái hoàn toàn khác nhau, một Thâm Tâm xót xa nuối tiếc hận tình mà muốn trút hết oán thù vào đầu kẻ thù xâm lược. Thời đó là người Pháp đây? Thâm Tâm muốn làm một Kinh Kha nơi chiến địa vì thất tình mà đổ cho là số kiếp nên thà chết quách đi cho rảnh.